Niềm vui tôi muốn nhắc đến không phải là thành tích của
những học sinh xuất sắc mang lại Mà đó chỉ là một sự tiến bộ nho nhỏ của học
sinh Lê Thế Hoàng, học sinh lớp 1A3 do tôi chủ nhiệm
Với mọi người nét chữ này có thể chưa đẹp, bài đọc của
bạn ấy cũng chưa thực sự hay, nhưng với em, với tôi và với gia đình của em, qua
năm tháng học tập, đó là một niềm vui không gì tả xiết.
Nhớ những ngày đầu tiên nhận lớp, em bám chặt tay mẹ
không buông, em thu mình không trò chuyện, không nhìn thẳng vào mắt ai và không
giao tiếp.
Trang giấy cây bút và những bài học với em là một điều
vô cùng khó khăn, nhưng rồi em đã vượt qua và tiến bộ từng ngày.
Có lẽ niềm vui, niềm hạnh phúc của người thầy là nhìn
thấy sự tiến bộ của học sinh. Đó là khi các em thay đổi về nhận thức, tiến bộ
trong học tập, trong giao tiếp và kỉ luật. ó còn là niềm vui từ sự ấm áp của
tình thầy trò khi được nghe các em sẻ chia, tâm sự với nụ cười và ánh mắt rạng
ngời, tôi càng thấy yêu hơn công việc của mình và càng trân quý hơn sự nỗ lực cố
gắng của cậu học trò đáng yêu ấy.