Khi cái nắng tháng Năm chói chang của
mùa hè tới, cùng với hoa phượng nở đỏ góc sân trường, là lúc
các em học sinh lớp 5A2 sắp phải chia tay mái trường tiểu học An Dương, nơi các em gắn bó 5 năm tuổi thơ.
Nhớ những ngày cô trò cùng nhau giải
những bài toán khó, cùng suy nghĩ để làm sao viết một đoạn văn thật hay. Nhớ những
lần các em bối rối khi mắc lỗi, rồi lí nhí xin lỗi cô bằng ánh mắt hối hận. Nhớ
cả những giờ hoạt động trải nghiệm đóng vai thành những chú bộ đội đáng yêu, những
diễn giả tí hon. Nhớ những giờ ra chơi cùng nhau chơi cờ cá cá ngựa, đuổi bắt,
tranh nhau cuốn truyện đọc dở… Tất cả đều trở thành những kỉ niệm đẹp.
Những ngày cuối cùng của năm học, lớp
học dường như trở nên thân thương hơn bao giờ hết. Mỗi buổi học đều đầy ắp tiếng
cười, những cái ôm thật chặt, những ánh mắt nhìn nhau đầy lưu luyến. Giờ ra
chơi cũng lặng lẽ hơn, các em cùng nhau ngồi gấp sao, viết những lời chúc tặng
bạn, tặng cô, lời cảm ơn cha mẹ đã dạy dỗ nên người. Các em bắt đầu kể cho nhau
nghe nhiều hơn về ước mơ, về ngôi trường mới, về những điều các em sẽ nhớ khi rời
xa mái trường này.
Dù mai này mỗi người sẽ có một hướng
đi riêng, cô luôn tin rằng các em – với trái tim trong sáng, với nghị lực được
vun đắp từ những ngày tiểu học – sẽ vững vàng và tỏa sáng. Hãy luôn giữ trong
tim những bài học làm người, lòng biết ơn, tinh thần sẻ chia 5A2 nhé.